Son Heung Min và Park Ji Sung vĩ đại theo cách riêng của mình
Trước thềm tứ kết Asian Cup, Son Heung Min đã nhắc lại những kỷ niệm về người đàn anh Park Ji Sung. Họ đều là những cầu thủ châu Á hiếm hoi khẳng định tên tuổi trên đấu trường quốc tế. Son đương nhiên là xuất sắc hơn, nhưng Park cũng có những ấn tượng chỉ anh làm được.
Hai con người, một câu chuyện
"Tôi không muốn hối hận như Park Ji Sung". Đó là chia sẻ của Son Heung Min trước thềm trận tứ kết Asian Cup. Khi thốt lên những lời ấy, đội trưởng đội tuyển Hàn Quốc hẳn đang nhớ về những kỷ niệm đáng quên 13 năm trước. Đó là lúc Son Heung Min chứng kiến đội nhà gục ngã trước Nhật Bản ở chấm phạt đền.
13 năm trước, cũng trên đất Qatar, Hàn Quốc bị Nhật Bản loại khỏi Asian Cup ở vòng bán kết. Trên chấm đá phạt đền, 3 tuyển thủ Hàn Quốc là Koo Ja Cheol, Lee Yong Rae và Hong Jeong Ho đều không thực hiện thành công. Son Heung Min, cầu thủ trẻ nhất trong đội hình Hàn Quốc khi ấy, hẳn đã khóc rất nhiều.
Trước thềm Asian Cup 2011, Son Heung Min là tân binh của tuyển Hàn Quốc. Anh được triệu tập không lâu sau khi ra mắt ở Bundesliga trong màu áo Hamburg. Còn đội trưởng đội tuyển Hàn Quốc khi ấy không ai khác ngoài Park Ji Sung, ngôi sao đang khoác áo Manchester United và đã vô địch Champions League.
Ở tuổi 19 và mang giấc mơ bóng đá đến châu Âu, Son hẳn ao ước một ngày nào đó anh sẽ được như Park Ji Sung. Đó hoàn toàn là mơ ước chính đáng, bởi Park chính là ngôi sao số một của bóng đá châu Á thời điểm ấy. Anh khoác áo một CLB hàng đầu châu Âu, chạm trán những cầu thủ giỏi nhất và giành chiến thắng.
Giống như Park Ji Sung trước đây, Son Heung Min đã khiến châu Âu phải nghiêm túc nhìn nhận lại khả năng của những cầu thủ châu Á. Họ không còn bị đánh giá thấp về thể hình và khả năng tranh chấp bóng nữa. Ở chiều ngược lại, những cầu thủ như Son và Park sở hữu nhiều ưu thế về tốc độ và tư duy thi đấu.
Trong quá khứ, các CLB châu Âu thường chỉ nghĩ đến cầu thủ châu Á như một công cụ mở rộng kinh doanh. Nhưng với sự góp mặt của Park và Son, họ còn được nhìn nhận với tư cách một cầu thủ không thể thiếu trong đội hình. Cả hai từng có thời gian đeo băng đội trưởng ở Anh là minh chứng rõ nhất.
Son Heung Min xuất sắc hơn
Có một sự thật về Park Ji Sung: Anh là cầu thủ xuất chúng, nhưng chưa thể vươn đến "đẳng cấp thế giới". Trong 7 mùa giải khoác áo MU, chỉ có 2 mùa Park được sử dụng thường xuyên trong đội hình xuất phát. Đó là mùa 2005/06 và 2008/09. Ở những mùa còn lại, anh chỉ là lựa chọn xoay tua đội hình và không chơi nhiều hơn 30 trận mỗi mùa.
Sir Alex có lý do để sử dụng Park Ji Sung giống như một "dự bị chiến lược", thay vì trao cơ hội đá chính cho anh thường xuyên. Thứ nhất, ông luôn có những cầu thủ xuất sắc hơn ở hàng tiền vệ. Park không thể sánh với Scholes, Carrick hay Anderson, Hargreaves ở trung lộ. Tại 2 cánh, Ronaldo, Giggs, Nani đều được đánh giá là những cầu thủ toàn diện hơn.
Trên hàng công của MU thì sao? Rooney mặc định có một suất đá chính. Những người còn lại từng đá cặp với anh đều là siêu sao: Tevez, Berbatov. Giữa những cầu thủ xuất chúng ấy, Park chỉ giống như một lựa chọn số 2, số 3. Bất cứ ai cũng chỉ có thể gật đầu chấp nhận khi được so sánh với những đồng đội ở một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt như họ.
Son Heung Min lại có một vị thế hoàn toàn khác người đàn anh của mình. Kể từ khi chuyển đến Tottenham trong kỳ chuyển nhượng hè 2015, Son luôn mặc định có một suất đá chính. Anh chưa bao giờ thi đấu ít hơn 40 trận mỗi mùa cho Spurs suốt 9 năm qua. Số lần ra sân thi đấu tại Ngoại hạng Anh của Son là 288 trận, gấp đôi Park (134), và sẽ còn tiếp tục tăng.
Khả năng ghi bàn của Son Heung Min cũng có thể được so sánh với những tiền đạo hàng đầu thế giới. Thật khó tin khi một cầu thủ châu Á có thể giành danh hiệu Vua phá lưới tại Ngoại hạng Anh, nhưng Son đã làm được. Giờ đây, anh còn là đội trưởng CLB, là người tổ chức lối chơi và giúp Spurs đảm bảo một suất thi đấu tại đấu trường châu Âu.
Những gì Son Heung Min thể hiện, thực sự hoàn toàn vượt trội so với Park Ji Sung. Đó là lý do mà ngay cả khi họ sinh cùng thời, Son vẫn sẽ được đánh giá là người xuất sắc hơn. Điều đó còn được thể hiện trong văn hóa đại chúng của Hàn Quốc, nơi người dân quốc gia này theo dõi từng bước chạy của anh.
Điều không may mắn hiếm hoi với Son khi chọn khoác áo Tottenham, là anh không có cơ hội giành danh hiệu. Như một định mệnh được an bài, những chiếc cúp luôn lẩn tránh họ suốt nhiều năm qua. Son đã cùng Tottenham về nhì Ngoại hạng Anh, vào chung kết League Cup và Champions League, nhưng anh vẫn chưa thể lên ngôi vô địch.
Park Ji Sung không cần "cái tôi"
Trong bóng đá hiện đại, khi cầu thủ đầu quân cho những CLB hàng đầu thế giới, sức hút và thu nhập của họ tăng một cách chóng mặt. Cá tính của những cầu thủ, vì thế, cũng ngày một lớn lên. MU là một trong những đội bóng chịu thiệt hại nặng nhất vì cầu thủ sở hữu cái tôi quá lớn trong thời gian qua. Khi ấy, họ nhận ra mình cần có những Park Ji Sung.
"Phải đến khi chuyển sang công tác huấn luyện, tôi mới nhận thấy những cầu thủ như Park Ji Sung vĩ đại và quan trọng như thế nào trong đội". Đó là nhận xét của Wayne Rooney, ngôi sao hàng đầu của MU ở thời Park còn thi đấu. Theo chia sẻ của R10, những cầu thủ như Park sẽ mang lại sự cân bằng trong đội, biến CLB trở thành một đội bóng không thể bị đánh bại.
Dấu ấn lớn nhất cho thấy một cầu thủ không cần đến "cái tôi" như Park Ji ung đến ở sân chơi châu lục. Bán kết Champions League mùa giải 2007/08, Park được giao nhiệm vụ theo kèm Messi và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Đến tứ kết mùa giải 2009/10, anh tiếp tục kèm Pirlo, và thể hiện ngoài mong đợi.
Bản thân Sir Alex, sau ngày giải nghệ, đã dành những lời tốt đẹp nhất dành cho Park Ji Sung. Ông cảm ơn anh vì đã gạt bỏ cái tôi của cầu thủ xuất sắc nhất châu Á, của đội trưởng đội tuyển Hàn Quốc, để nhận trách nhiệm làm việc chẳng mấy ai thích thú: Kèm người. Đó là điều gần như không chứng kiến ở bóng đá hiện đại, vì kèm người đi ngược lại bóng đá đẹp.
Tại MU, Park đã thi đấu mọi vị trí ở hàng tiền vệ. Anh thậm chí đã thử sức đá hộ công, cũng như hậu vệ cánh trong một số trận đấu. Park làm mọi việc có thể nếu điều đó giúp ích cho CLB. Trước khi bóng đá hiện đại chuộng những cầu thủ đa năng, Park đã xuất hiện để chơi giống như John O'Shea.
Park Ji Sung chấp nhận chơi đa năng, thậm chí làm những việc xấu xí như kèm người, nhưng điều đó không có nghĩa là anh không có khoảnh khắc tỏa sáng. Trong số 27 bàn thắng anh ghi được trong màu áo MU, có không ít lần lập công vào những đội bóng hàng đầu như Arsenal, Liverpool hay Chelsea. Đó là giá trị thực sự của một cầu thủ được dùng như "vũ khí bí mật".
Son Heung Min: 'Tôi ngưỡng mộ khi xem ĐT Việt Nam thi đấu'
Tiền đạo Son Heung Min đã bày tỏ sự ngưỡng mộ trước nỗ lực của ĐT Việt Nam trước ĐT Indonesia, bất chấp thầy trò HLV Troussier thua chung cuộc và bị loại.
Tiền đạo ĐT Malaysia: 'Son Heung Min cũng chỉ là con người'
Safawi Rasid, một trong những cầu thủ quan trọng nhất của ĐT Malaysia, đã khích lệ tinh thần các đồng đội trước trận đấu danh dự với Hàn Quốc vào tối nay (24/1). Safawi Rasid cho rằng ngôi sao lớn nhất của Hàn Quốc - Son Heung Min - không phải là bất khả chiến bại.
Đằng sau sự phát triển của bóng đá Hàn Quốc: Cái ‘cúi đầu’ trước Son Heung Min và bài học cho Việt Nam
Bóng đá Hàn Quốc đã có những bước tiến vượt bậc để thu hẹp khoảng cách với những nền bóng đá thế giới. Là một đội bóng cùng châu lục, Việt Nam có thể nhìn vào tấm gương của Hàn Quốc nếu muốn nghĩ đến mục tiêu World Cup.
Vì sao Son Heung Min nhường đồng đội đá quả penalty định mệnh trước Australia?
Son Heung-min ban đầu được giao trọng trách thực hiện quả phạt đền nhưng Hwang Hee Chan đã xin quyền thực hiện và thủ quân đội tuyển Hàn Quốc đồng ý.
HLV Tottenham nhắn nhủ Son Heung Min: Hãy vô địch Asian Cup, trở về muộn một chút cũng không sao!
HLV Enze Postekoglou là người Australia. Vì vậy ông khá buồn khi đội nhà bị Hàn Quốc loại ở tứ kết Asian Cup 2023. Nhưng ông chia sẻ rằng một khi đã thắng đội bóng của ông thì Son phải trở về cùng chức vô địch Asian Cup.