Meiko: 'EDward Gaming sẽ luôn là một phần của lịch sử'
Trong suốt cuộc đời, tôi cảm thấy như bàn tay của mình luôn đặt trên bàn phím. Các ngón tay của tôi nằm trên phím QWER. Đó là một phần về con người của tôi.
Nhưng thời điểm tôi trở thành nhà vô địch thế giới?
Chúng tôi đã trở thành nhà vô địch thế giới?
Tay tôi không đặt trên bàn phím.
Tôi đã cống hiến tất cả mọi thứ. Tôi đã để lại mọi thứ trên đấu trường công lý. Không còn phím nào để nhấn, mọi thứ đã nói lên tất cả. Và tôi cũng đã “chết”. Khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi… và tôi đã nhìn thấy nó qua màn hình màu xám. Tôi đã chứng kiến đồng đội của mình kết liễu Damwon và tiêu diệt nhà chính của họ trong ván 5 của Chung Kết Thế Giới.
Tim tôi thắt lại. Cổ họng tôi cũng nghẹn ngào trong những giây phút cuối cùng đó. Tôi nghĩ mình đã không thể thở nổi. Cảm giác này là mãi mãi. Chỉ là 2 giây mà thôi. Tất cả những lần tôi vây quanh nhà chính, chứng kiến nó nổ tung. Tất cả những lần tôi thấy dòng chữ “CHIẾN THẮNG” xuất hiện trên màn hình. Những lần đó đều đã không giúp tôi có được cảm giác chuẩn bị trở thành nhà vô địch thế giới.
Ý tôi là… trong số hàng triệu triệu người chơi Liên Minh Huyền Thoại, để trở thành đội xuất sắc nhất thế giới?
Chuyện đó ngầu thế nào nhỉ?
Làm thế nào bạn có thể chuẩn bị cho điều đó?
Và bạn biết tôi cảm thấy gì nhất trong khoảnh khắc đó không? Hạnh phúc và tự hào.
Sau khi tôi bị hạ gục, ngay trước khoảnh khoắc chúng tôi chiến thắng, tôi đã vòng tay qua đầu. Tôi đã quay sang nhìn các đồng đội của mình - Viper, Scout, Jiejie và Flandre – và tôi rất tự hào về họ. Tôi đã khoác áo EDG được 7 năm. Là 7 năm. Đó là một khoảng thời gian dài đối với bất kỳ điều gì trong thể thao điện tử. Tôi đã nhớ lại chức vô địch MSI 2015 tại Florida. Tôi nhớ mình đã nhìn sang bên phải và thấy Deft, PawN, Clearlove và Koro1. Tôi đã nghĩ về việc chúng tôi sẽ tiến xa như thế nào với tư cách là một tổ chức. Tôi nghĩ về tất cả những người đã mặc áo đấu của EDG, về tất cả những gì mà họ đã cống hiến.
Và theo cách nào đó, khi tôi nhìn về phía bên phải của mình ở Iceland - khi chúng tôi thắng trận - có cảm giác như chúng tôi không chỉ giành chức vô địch cho riêng mình. Nó dành cho mọi tuyển thủ từng khoác áo EDG. Dành cho người hâm mộ EDG. Dành cho tất cả những người đã chung tay giúp đội tuyển trở nên tuyệt vời như vậy. Những tuyển thủ chúng tôi cuối cùng đã hoàn thành giấc mơ, đặt chân đến miền đất hứa. Và chúng tôi đã không làm điều đó một mình. Tôi biết điều đó.
Nhưng tôi muốn nói về đội hình của năm nay.
Bởi vì 4 người còn lại... họ là anh em của tôi suốt đời.
Tôi muốn kể cho bạn nghe về những nhà vô địch thế giới.
Khi mùa giải bắt đầu, tôi không nghĩ rằng chúng tôi sẽ tiến xa đến mức này. Tôi rất hào hứng với đội hình này. Nhưng để trở thành nhà vô địch thì tôi không chắc.
Khi chơi bên cạnh Viper, cậu ấy đã khiến tôi có thêm niềm tin. Chúng tôi đã mất một chút thời gian để tìm hiểu nhau. Nhưng khi đánh cặp, tôi đã thấy cậu ấy đáng kinh ngạc như thế nào. Viper rất cởi mở khi nói về các kèo đấu ở đường dưới và cách chúng tôi cần thi đấu. Cậu ấy có thể chơi bất kỳ vị tướng nào mà chúng tôi cần có trong đội hình. Và khi cậu ấy cần những vị tướng gánh đội kiểu như Aphelios thì bạn biết rồi đấy. Viper là một trong những xạ thủ xuất sắc nhất thế giới. Đó là điều rõ ràng.
Viper và Flandre đã gia nhập EDG vào mùa Đông năm ngoái. Và sự xuất hiện của họ đã mang lại cho EDG điều mà trước đây chúng tôi chưa thực sự có: khả năng xây dựng lối chơi qua cả 3 đường. Flandre rất hài hước. Anh ấy luôn nói: “Được rồi các cậu, họ có người đi đường trên hàng đầu. Tôi nghĩ sẽ có cách biệt lớn ở đường trên đấy”. Nhưng sau đó thì anh ấy bắt đầu gánh đội.
Flandre thích tự làm khó mình. Và Flandre có thể khiến bạn quên rằng anh ấy thực sự chỉ là một tuyển thủ điên rồ. Anh ấy có thể sánh ngang với bất kỳ tuyển thủ đường trên nào trên thế giới. Ván 5 với Damwon là ví dụ điển hình. Anh ấy phải áp đảo Khan từ sớm – chọn Kennen đối đầu với Graves là kèo khó – nhưng Flandre đã nghiền nát đường trên. Ván đấu đó có lẽ đã chứng kiến cách biệt lớn ở đường trên. Điều đó đã có khả năng xảy ra. Nhưng Flandre đã sống sót. Tôi không biết có bao nhiêu tuyển thủ đường trên có thể làm được điều đó.
Flandre cùng khả năng làm mọi thứ ở đường trên, đã đưa Scout trở thành một trong những tuyển thủ đường giữa xuất sắc nhất thế giới. Scout đã gắn bó với EDG từ 2016 và là người bạn tuyệt vời của tôi. Tôi rất nể phục sự quyết tâm của Scout đặt vào trận đấu.
Tôi không chắc có nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp muốn thắng đậm như Scout. Để mà nói thì Scout tiếp cận trận đấu rất nghiêm túc, điều không hề thay đổi kể từ ngày đầu tiên. Cậu ấy không thể hiện nhiều cảm xúc. Nhưng khi Scout chạm tay vào chiếc cúp Triệu Hồi Sư, tôi có thể thấy trong mắt cậu ấy điều đó có ý nghĩa như thế nào. Tôi biết rất nhiều người nghĩ về tôi hoặc Clearlove khi nhắc đến EDG - nhưng Scout là động cơ của chúng tôi. Scout là người hùng của chúng tôi.
Nhưng trong Liên Minh Huyền Thoại lúc này, ở meta hiện tại, bạn không thể giành chiến thắng nếu không có một người đi rừng đẳng cấp thế giới. Vai trò đó quá quan trọng, quá khó để chơi. Bạn cần một ngôi sao.
Hãy nhìn Damwon. Canyon không chỉ là một trong những người đi rừng xuất sắc nhất – cậu ấy còn là một trong những tuyển thủ giỏi nhất. Và bạn biết ai đã đánh bại cậu ấy ở Iceland? Ở thời điểm quan trọng nhất? Là Jiejie. Mặc dù cậu ấy trẻ nhất trong số 5 người chúng tôi, nhưng cách Jiejie thi đấu tại đấu trường thế giới… thật xuất sắc.
Jiejie rất quan trọng với chúng tôi. Cậu ấy khá nhút nhát và sống nội tâm. Khi Jiejie giành được suất đánh chính trước mùa giải, tôi có thể thấy cậu ấy rất lo lắng trước các trận đấu. Cậu ấy không nói nhiều, nhưng tôi thì ngược lại. Tôi sẽ luôn cố gắng hết sức để cả đội thư giãn, tập trung. Nhưng điều đó không hề dễ dàng đối với một tân binh đi rừng. Đặc biệt là ở một đội tuyển như EDG.
Nhưng sau vòng loại trực tiếp ở giai đoạn mùa Hè, khi Jiejie ngồi dự bị 1 trận và trở lại, tôi nghĩ cậu ấy đã có điều gì đó đã thay đổi. Jiejie đã tiến bộ vượt bậc ở Iceland. Đặc biệt là cách cậu ấy thi đấu với Damwon. Cách cậu ấy đối đầu với Canyon. Viego của cậu ấy trong pha giao tranh để có được linh hồn rồng ở ván 4 thật không thể tin được... Tôi sẽ nhớ mãi tình huống đó.
Tôi nghĩ rằng tôi cũng đã thay đổi khá nhiều. Vài năm trước, tôi không còn đủ năng lượng để chú ý đến bất cứ thứ gì khác ngoài những trận đấu của riêng mình, rồi dần dần tôi phải gánh thêm nhiều trọng trách hơn với tư cách là đội trưởng. Tôi biết đồng đội dựa vào tôi và chỉ dẫn của tôi trong trận đấu. Vì vậy tôi đã cố gắng hết sức làm bất cứ điều gì có thể để đảm bảo chúng tôi chơi tốt cùng nhau.
Tôi nghĩ rằng yếu tố kinh nghiệm và sức trẻ đã kết hợp lại với nhau để giúp chúng tôi phá bỏ lời nguyền chưa bao giờ vượt qua vòng tứ kết. Tôi sẽ nói dối nếu tôi cho rằng những thất bại của chúng tôi ở các kỳ Chung Kết Thế Giới trước không đè nặng lên tôi.
Ngay cả khi chúng tôi đạt được thành công tại giải quốc nội, nhiều người vẫn sẽ nói rằng “Chuẩn bị đến lúc EDG tiếp tục bị loại ở tứ kết” hoặc “Đến giờ EDG giảm sức mạnh cho CTKG rồi”. Tôi cố gắng không chú ý quá nhiều đến những gì người hâm mộ nói, bởi vì mọi người dễ xúc động. Nhưng thành thật mà nói thì khó có thể gạt những câu nói đó ra khỏi suy nghĩ trong đầu.
Tôi rất tự hào về sự nghiệp của mình.
Liên Minh Huyền Thoại là cuộc sống của tôi.
Nhưng thất bại trước Fnatic ở tứ kết CKTG 2018 đã mở ra thời kỳ đen tối. Chúng tôi đã bỏ lỡ các kỳ Chung Kết Thế Giới 2019-2020 và tôi cảm thấy hơi… lạc lõng.
Có thể tôi đã nghi ngờ kỹ năng của chính mình trong thời gian đó.
Tôi đã luyện tập 15 tiếng mỗi ngày. Tôi đã làm mọi thứ để trở nên tốt hơn. Nhưng khi kết quả không đến? Và mọi người đặt câu hỏi rằng bạn quan tâm đến trò chơi như thế nào? Với tôi, đó là khi con đường giành chức vô địch thế giới của tôi thực sự bắt đầu. Tôi đã có thể để nó đến với tôi. Nhưng tôi không thể lay chuyển được cảm giác này.
Cảm giác rằng EDG xứng đáng là nhà vô địch thế giới.
Đó là mục tiêu của tôi. Và cho đến khi ngày đó đến, tôi sẽ luôn có những thứ mà mình chưa hài lòng.
Tôi chưa bao giờ thiết lập kỷ lục hỗ trợ hoặc chơi hơn 800 trận đấu chuyên nghiệp. Nhưng những kỷ lục đó là bằng chứng cho thấy tôi đã cố gắng hết sức.
Quan trọng nhất, tôi muốn trở thành nhà vô địch thế giới. Tôi muốn chúng tôi trở thành nhà vô địch thế giới.
Tôi đã bắt đầu trên con đường này từ lâu. Tôi đã thuyết phục bố mẹ cho tôi theo đuổi ước mơ này. Tôi đã mạo hiểm rất nhiều.
Tôi không thể bỏ cuộc.
Mỗi khi tôi mệt mỏi, hoặc đau tay, hoặc tôi cảm thấy xong xuôi – tôi lại thúc đẩy bản thân.
Liên Minh Huyền Thoại giống như bất kỳ môn thể thao nào, bạn luyện tập và luyện tập và luyện tập cho một khoảnh khắc.
Với tôi? Thời điểm đó là trận tứ kết gặp RNG.
Nghe này, tôi đã chơi rất nhiều trận đấu. Tôi không còn lo lắng nữa.
Nhưng trước đó loạt trận đó?
Tôi có thể cảm thấy sức nặng của nó – chiến thắng có ý nghĩa gì… thất bại thì sẽ ra sao.
Chúng tôi viết lên lịch sử trước RNG, với trận tứ kết. Và mục tiêu của chúng tôi trước khi đến Iceland là lọt vào bán kết. Vì vậy, loạt trận này có ý nghĩa rất lớn đối với tất cả chúng tôi và cả những người hâm mộ của EDG. Tôi có thể nói rằng mọi người đã tập trung như thế nào trong các trận đấu tập ở thời điểm ấy.
Chúng tôi đã cố gắng hết sức. Đó là rào cản mà chúng tôi phải vượt qua. Đó là loạt trận điên rồ. Bất cứ khi nào trận đấu kéo đến 5, bạn biết rằng đó là một cuộc chiến qua lại. Tôi thực sự nhớ 2 pha cướp Baron của Jiejie trong ván 3 và điều đó đã khiến chúng tôi phấn khích như thế nào. Mọi người đã thi đấu rất tuyệt vời và sau khi chúng tôi đánh bại RNG, nó giống như kiểu… bóng tối này - sức nặng này - đã biến mất. Chúng tôi đã tìm thấy ánh sáng. Chúng tôi đã có niềm tin.
Tôi biết chúng tôi có thể vô địch.
Từ huấn luyện viên, người hâm mộ, đến 5 tuyển thủ chúng tôi trên đấu trường công lý – niềm tin mà chúng tôi dành cho nhau đã được chứng minh. Tôi biết tôi có những gì bên cạnh mình khi bước vào trận đấu. Đó là lý do tại sao khi bị Damwon dẫn 2-1 trong trận chung kết mà chúng tôi không hề sợ hãi.
Nỗi sợ là gì sau khi bạn sống sót qua 2 loạt trận BO5 kéo dài? Nỗi sợ hãi sau khi bạn đánh bại một số đội hàng đầu trên thế giới là gì?
Chẳng có gì để sợ cả.
Ván 4 trong trận chung kết thật không thể tin được.
Ván 5 đã là lịch sử.
Chúng tôi sẽ luôn là một phần của lịch sử.
Chức vô địch là của chúng ta, mãi mãi.
Khi trận đấu kết thúc, và chúng tôi rời sân khấu, tôi mở điện thoại và thấy mọi người đang ăn mừng tại Trung Quốc. Thật là tuyệt vời. Mọi người chạy qua các con phố với lá cờ EDG… tiếng la hét từ ban công… niềm hạnh phúc thuần khiết.
Tôi nghĩ chiến thắng của chúng tôi là một bất ngờ.
Và tôi nghĩ rằng những điều bất ngờ tốt đẹp là điều tuyệt vời.
Những ngày này thật khó đến, phải không? Tôi có thể thấy chiến thắng của chúng tôi đã vực dậy tinh thần của cả một đất nước như thế nào. Trong một đêm, mọi người đều đã cảm thấy điều gì đó trở thành hiện thực. Tôi biết chúng tôi đã làm mọi người thất vọng bao nhiêu lần và đó là lý do tại sao chiến thắng năm nay rất đặc biệt. Bởi vì chúng tôi nhớ đến những thất bại và cả nỗi buồn. Nhưng lần này họ được chứng kiến chúng tôi đạt được điều gì đó phi thường. Và nó đã trở thành kỷ niệm chung của chúng tôi mãi mãi.
Tôi biết Liên Minh Huyền Thoại có ý nghĩa như thế nào đối với người hâm mộ Trung Quốc. Hai năm qua, với Covid-19, rất nhiều người đã chuyển sang eSports và chơi game như một cách để giải tỏa và tìm lại sự bình yên. Tôi biết nó cũng như thế đối với tôi. Đó là một cuộc chạy trốn. Và trong khoảng thời gian khó khăn như thế này, nếu chiến thắng của chúng tôi khiến mọi người có lý do để cổ vũ, ăn mừng - nếu điều đó thực sự khiến họ hạnh phúc.
Điều đó cũng làm tôi cảm thấy hạnh phúc.
Tôi sẽ nhớ khoảng thời gian chúng tôi ở Iceland cùng nhau trong thời gian dài. Và khi tôi nghĩ lại, tôi sẽ nhớ nhiều hơn là mùa 11.
Tôi sẽ nghĩ về người hâm mộ, nhân viên của chúng tôi, các tuyển thủ của chúng tôi.
Trong cuộc hành trình này có thăng, có trầm.
Và tôi sẽ biết rằng tất cả đều xứng đáng.
Meiko.
Unicorns of Love và mô hình kinh doanh Esports độc nhất vô nhị
Trò chuyện cùng Inven Global, Vivien Mallant - nữ quản lý của Unicorns of Love đã chia sẻ về quá trình xây dựng thương hiệu cũng như cuộc "di dời" đầy sóng gió từ LEC đến LCL.
C9 Zven: 'Đường giữa Bắc Mỹ đang yếu nhất từ trước đến nay'
Trả lời phỏng vấn của Inven Global, xạ thủ Jesper "Zven" Svenningsen đã chia sẻ cảm xúc về pha Pentakill trong trận thắng trước FlyQuest và nhận định về đội hình Cloud9 ở mùa giải 2022.
Amazing: 'Đã đến lúc TSM và Reginald phải gánh chịu hậu quả vì bạo hành ngôn ngữ'
Trong cuộc phỏng vấn với Inven Global, cựu tuyển thủ kiêm HLV Maurice "Amazing" Stückenschneider đã đưa ra nhận xét về tình trạng hiện tại của LMHT phương Tây cũng như góc nhìn về vụ việc TSM Reginald.