ĐT Pháp và bộ mặt thật lộ ra sau màn đêm Bucharest
Thứ năm, 01/07/2021 07:06 (GMT+7)
Không có gì tích cực sau mỗi thất bại tại giải đấu lớn của ĐT Pháp, trừ phi mục đích tìm kiếm của bạn là sự thật. Người ta đã cố gắng che đậy mâu thuẫn bằng hào quang quá khứ nhưng rốt cuộc họ không còn đủ thành công để mà sử dụng.
Truyền thông Pháp bây giờ đang lục lại băng hình để đếm xem có bao nhiêu cầu thủ chạy lại an ủi Kylian Mbappe sau quả luân lưu hỏng ăn định mệnh ở trận gặp Thụy Sĩ. EURO 2020 với họ đã kết thúc nhưng đề tài cầu thủ đủ khỏa lấp các mặt báo. Người Pháp đặc biệt mẫn cảm với scandal và chỉ cần một đầu mối, họ sẽ lôi ra cho bằng hết.
Vào lúc này, đến màn tranh cãi giữa mẹ Adrien Rabiot với gia đình Paul Pogba và Mbappe trên khán đài cũng đã bị đào tới. Với những cái đầu thích liên kết, đấy không thể chỉ là một xung đột riêng lẻ. Sự bức xúc của những bậc phụ huynh có thể được đúc kết qua lời kể của những cậu con trai - những điều lẽ ra nên nói trong các buổi họp đội lại chỉ có thể là lời tâm sự với người thân của mình.
Và quả thật ở trên sân, Rabiot và Pogba đã cãi nhau cả trận. Varane thì mắng Pavard không biết phòng ngự, Pavard lại nói Pogba chẳng hỗ trợ gì. Nhóm "lão tướng" Steve Mandanda, Hugo Lloris và Moussa Sissoko thì lại dị ứng ra mặt với thái độ trịch thượng của Mbappe.
Để câu chuyện rẽ thêm nhiều nhánh khác, L'Equipe bồi thêm Pogba đòi đổi khách sạn sang một nơi có cửa sổ hướng ra hồ cách đó 50km tại Gardony, thay vì ru rú trong phòng khách sạn Marriott. Liên đoàn bóng đá Pháp không cho.
Họ còn không cho các cầu thủ gặp gia đình vì lo ngại những vấn đề liên quan tới sức khỏe. Nhưng chẳng mấy cầu thủ chịu nhìn vào cái chung đó, vì họ bận tập trung tị nạnh khi tuyển Bỉ và Tây Ban Nha vẫn cho phép gặp người thân.
Nhìn chung, tất cả cãi nhau, lao vào bới móc nhau, tạo thành một nồi lẩu không ai muốn ăn. Đây là những hệ lụy quá đỗi bình thường sau mỗi trận thua, đặc biệt là khi nó đồng nghĩa với tấm vé rời giải. Thế mới thấy, sức mạnh của chiến thắng lớn như thế nào, nó có thể chữa lành phần lớn vết thương hở miệng, hoặc chí ít là đậy nó lại. Còn thua trận thì như đổ nước muối vào.
Sau hơn 120 phút kinh hoàng tại Bucharest, Varane cố gắng tập hợp những cái đầu nóng ngồi lại với nhau trong phòng thay đồ. HLV Didier Deschamps nói thật to để át đi mọi thứ, khẳng định chính mình sẽ nhận mọi trách nhiệm trước truyền thông và công chúng, chỉ mong các cầu thủ có thể vì tập thể mà nhịn nhau. "Luôn luôn phải tôn trọng người khác", đây là câu Deschamps nhắc đi nhắc lại nhiều nhất, vì có lẽ là thông điệp hợp lý nhất lúc này.
Nhưng chẳng có gì là đủ để xoa dịu cả. Từ cái ôm thắm thiết mà Giroud và Benzema trao nhau lúc thay người ở hiệp phụ, đến thông tin chiếc ghế của Deschamps vẫn an toàn sau thất bại nhục nhã, tất cả chỉ là những mẩu vụn bên lề mà người ta dễ dàng bỏ qua. Công chúng đang bận nhìn vào chiếc bánh mỳ bơ tỏi chủ đạo bị nướng quá tay bởi sức nóng của drama.
Lúc nào cũng vậy, kiểu gì cũng có chuyện bên lề hay ho về Les Bleus. Cú húc đầu của Zinedine Zidane năm 2006 khiến Lillian Thuram ngứa mắt, scandal "làm phản" của nhóm li khai đứng đầu bởi Anelka tại World Cup 2010, bê bối "tống tiền" của Benzema với Valbuena, cái tôi lớn không kiểm soát của Mbappe... Mọi thứ dường như đã đi quá tầm kiểm soát của Deschamps.
Nhìn sang Joachim Low, chu kỳ thành công của ông với Đức đã kết thúc từ rất lâu nhưng những người có trách nhiệm từ chối thừa nhận, để rồi tạo ra 3 năm cuối cùng bết bát làm hỏng danh tiếng 12 năm xây dựng trước đó.
Không dài như Low, Deschamps mới chỉ đang ở năm thứ 9 tại Les Bleus. Nhưng như vậy là đủ để bóng đá Pháp đi hết một vòng rồi trở về nơi xuất phát - là tâm điểm của sự hỗn mang. Họ chưa bao giờ thực sự đoàn kết, chỉ là cần những thất bại kiểu này để công khai bản chất.
Khi Thomas Muller bị thay ra trong những phút cuối cùng trận gặp Anh, anh vừa đi vừa lẩm bẩm. Wembley không phải làng Vũ Đại nhưng rất có thể Muller cũng đã chửi, chửi trời, chửi đất, chửi chính mình, chứ tuyệt đối không dám chửi đồng đội hay HLV. Đức đã lên sẵn một hệ thống để ghi bàn, nhưng tiếc thay Muller lại là một mắt xích tồi.
EURO 2024Bố luôn là người đầu tiên nhắn cho tôi mỗi trận Đức đá, thông lệ đã kéo dài 7 năm kể từ khi tôi sang Đức sinh sống cuối năm 2013.
EURO 2024Sau nhiều năm ồn ào vì những điều không đâu và các ngôi sao để lại dấu ấn trên báo nhiều hơn là sân cỏ, đội tuyển Anh đã có thể sống và “lao động” như một đội bóng bình thường. Và đằng sau chữ “bình thường” này cũng là một cuộc chiến khốc liệt.
EURO 2024